Cậu bé chỉ tay vào sân trường g:ào kh:óc trả em lại cho con, khi đ:ào lên mọi người đều sữngsờ
“TRẢ EM LẠI CHO CON!!!” – tiếng h,ét xélòng của thằng bé vang vọng giữa sân trường tiểu học khiến tất cả học sinh và giáo viên đang tan học buổi chiều phải đứng lặng.
Đứa bé ấy khoảng chín tuổi, gầy gò, hai mắt đỏ hoe, vừa khóc vừa chỉ tay về phía gốc cây phượng già nằm ở góc sân. Mọi người ban đầu chỉ nghĩ rằng nó bày trò, hoặc bị ai trêu chọc nên hoảng loạn. Nhưng khi thằng bé cứ gào khóc liên hồi, run rẩy, chỉ thẳng xuống mảnh đất dưới tán cây:
— “Ở đó… em con ở đó… các người trả lại cho con…”
Không khí bỗng trở nên căng thẳng và lạ lùng. Một vài phụ huynh vốn đã định dắt con về bỗng chậm bước lại. Giáo viên chủ nhiệm vội chạy đến ôm bé, hỏi han, nhưng càng dỗ nó càng khóc dữ dội. Lúc này, hiệu trưởng cũng bước ra, cố gắng trấn an nhưng không thành công.
Tin đồn lan nhanh. Người lớn bắt đầu xì xào: “Chắc nó mơ mộng xem phim ma nhiều rồi tưởng tượng”, “Có khi nhà có chuyện gì nên ám ảnh”. Nhưng trong ánh mắt sợ hãi thật sự của đứa trẻ, ai nấy đều cảm nhận có điều gì bất thường.
Một phụ huynh, vốn làm công an khu vực, bỗng nheo mắt suy nghĩ. Anh nhìn quanh gốc phượng rồi khẽ bảo:
— “Thử đào xem. Nếu không có gì thì cũng coi như để thằng bé yên tâm.”
Không ai ngờ rằng, lời đề nghị ấy lại dẫn đến một bí mật bị chôn vùi lâu ngày. Một vài thầy bảo vệ được gọi đến. Họ mang xẻng và bắt đầu đào ngay dưới chỗ đứa bé chỉ. Học sinh thì nhao nhao, người lớn thì bán tín bán nghi.
Chỉ sau vài nhát xẻng, lớp đất ẩm bốc lên mùi ngai ngái khó tả. Rồi, khi một mảnh vải nhỏ màu hồng lộ ra, tất cả đều im phăng phắc. Người công an khu vực vội hô mọi người lùi lại, tiếp tục đào thêm.
Mảnh vải hóa ra là một chiếc váy trẻ em cũ. Và bên dưới… là thứ khiến tất cả sững sờ: một bộ xương nhỏ bé, gần như vẫn còn nguyên hình dáng của một đứa trẻ sơ sinh.
Không khí im lặng đến nghẹt thở. Một vài phụ huynh ôm con mình bật khóc. Đứa bé kia thì ngồi sụp xuống, gào thét dữ dội:
— “Đấy! Đấy là em con… con bảo mà…!”
Người công an siết chặt hàm, gọi điện báo ngay cho cơ quan điều tra. Hiệu trưởng tái mặt, giáo viên thì hoảng loạn. Sân trường vốn đông vui sau giờ tan học bỗng hóa thành nơi u ám, nặng nề.
Câu hỏi lớn nhất bắt đầu hiện lên trong đầu tất cả: Làm sao thằng bé biết có một hài nhi bị chôn dưới gốc cây? Và thật sự “em” mà nó gào khóc kia là ai?
Khi công an lập tức phong tỏa hiện trường, thằng bé tên Nam được đưa về trụ sở để lấy lời khai cùng mẹ. Mẹ Nam là chị Hoa, một phụ nữ ngoài ba mươi, gương mặt hiền lành nhưng đầy lo lắng.
Ban đầu, ai cũng nghĩ Nam chỉ tưởng tượng hoặc nghe được từ đâu đó. Nhưng khi trả lời câu hỏi, từng lời nói của cậu bé lại khiến mọi người nổi da gà.
Nam kể, từ nhiều tháng trước cậu thường mơ thấy một bé gái mặc váy hồng, ngồi khóc dưới gốc cây phượng trong sân trường. Bé gái ấy gọi Nam là “anh”, luôn chìa tay ra, van nài:
— “Anh ơi, đưa em ra ngoài… lạnh lắm… tối lắm…”
Ban đầu Nam không tin, cho rằng đó chỉ là mơ. Nhưng giấc mơ lặp đi lặp lại đến mức khiến cậu bé sợ hãi. Sáng nay, khi đi học, vừa nhìn thấy gốc phượng, Nam bỗng choáng váng và trong đầu vang lên tiếng khóc ấy. Cậu chạy ra, chỉ tay và gào khóc như mất kiểm soát.
Lời khai của Nam khiến các điều tra viên nghi ngờ nhưng không thể bỏ qua. Họ bắt đầu xác minh lịch sử khu đất, cũng như tìm kiếm xem có gia đình nào từng mất con hoặc có dấu hiệu bất thường quanh khu vực.
Trong khi đó, chị Hoa, mẹ Nam, tái nhợt mặt. Chị thú nhận một chuyện động trời: hơn mười năm trước, khi còn trẻ, chị từng mang thai ngoài ý muốn với một người đàn ông không chịu trách nhiệm. Vì sợ tai tiếng, chị bị gia đình ép phải bỏ đi. Thế nhưng khi đến tháng thứ bảy, chị bất ngờ sinh non một bé gái. Đứa bé không qua khỏi chỉ sau vài giờ.
Trong nỗi tuyệt vọng, chị Hoa được một người họ hàng đưa đến ngôi trường – lúc đó mới xây dựng, chưa hoạt động – và lén chôn đứa bé ngay dưới gốc phượng già, mong giấu kín mọi chuyện. Sau đó, chị rời quê, mãi nhiều năm sau mới quay về.
Chuyện ấy chị chưa từng kể với bất kỳ ai, kể cả chồng hiện tại. Và Nam – đứa con trai được sinh ra sau này – chắc chắn không thể biết.
Nghe đến đây, căn phòng lấy lời khai chìm trong im lặng. Các điều tra viên nhìn nhau, không ai nói nên lời. Mọi thứ dường như trùng khớp kỳ lạ.
Nếu đúng như vậy, “em” mà Nam gào khóc đòi trả lại, chính là người em gái chưa bao giờ được chào đón trên cõi đời này.
Tin tức về vụ việc nhanh chóng lan khắp thị trấn. Người dân kéo đến bàn tán, vừa sợ hãi vừa thương cảm. Nhà trường bị chấn động, phải phối hợp với cơ quan chức năng để xử lý tâm lý cho học sinh.
Nam trở thành tâm điểm chú ý. Nhiều người xì xào rằng cậu bé có “căn đồng” hay giác quan đặc biệt. Nhưng các chuyên gia tâm lý được mời đến lại nhận định: có thể tiềm thức của Nam đã được truyền lại một phần ký ức từ mẹ, hoặc cậu bé vô tình nghe thấy chuyện từ người thân rồi ám ảnh.
Dù giải thích thế nào, việc Nam chỉ đúng nơi chôn cất vẫn là điều khó lý giải.
Về phần chị Hoa, sau khi thừa nhận sự thật, chị bật khóc nức nở, quỳ trước bàn thờ gia tiên xin tạ lỗi. Nỗi ám ảnh chôn chặt hơn mười năm cuối cùng cũng phơi bày. Người chồng hiện tại, ban đầu sốc nặng, nhưng rồi cũng dần chấp nhận, bởi chị Hoa đã chịu quá nhiều đau khổ.
Một lễ tang nhỏ được tổ chức cho hài cốt bé gái. Nhà trường và nhiều phụ huynh cùng đến thắp hương, đưa tiễn. Chiếc quan tài bé xíu được đặt giữa vòng hoa trắng, và Nam ngồi bên, lặng lẽ nắm chặt tay mẹ.
Trong giây phút ấy, người ta không còn bàn về chuyện tâm linh hay khoa học. Họ chỉ thấy một gia đình cuối cùng đã dám đối diện với sự thật, một đứa bé tìm lại được “em” mình theo cách lạ lùng nhất.
Sau tang lễ, sân trường dần trở lại bình thường. Cây phượng già vẫn đứng đó, nhưng từ nay được coi như một biểu tượng – nhắc nhở mọi người rằng những sai lầm, dù có chôn giấu sâu đến đâu, cuối cùng cũng sẽ bị thời gian phơi bày.
Còn Nam, cậu bé từng gào khóc giữa sân trường, giờ đã bình tâm hơn. Cậu vẫn thỉnh thoảng mơ thấy em gái, nhưng lần này, bé gái chỉ mỉm cười rồi quay đi, không còn khóc lóc van xin nữa.
Người ta tin rằng, em bé ấy cuối cùng cũng đã được “trả lại”, không chỉ cho Nam, mà còn cho cả một gia đình từng chôn giấu nỗi đau.
Vụ ch//áy 4 người ch///ết: Cả gia đình ôm nhau t///ử n///ạn trong nhà vệ sinh

Тһᴇᴏ пһâп ᴄһứпɡ, тһờɪ ᴆɪểᴍ хảʏ гɑ ᴄһáʏ, ᴄả ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ 4 пạп пһâп ᴆɑпɡ ở тầпɡ 2 ᴄủɑ пɡôɪ пһà. Kһɪ ᴆượᴄ тɪ̀ᴍ тһấʏ, һɑɪ ᴠợ ᴄһồпɡ ᴆɑпɡ ôᴍ һɑɪ ᴄᴏп пһỏ тгᴏпɡ пһà ᴠệ ѕɪпһ.

Ⅼửɑ ᴄһáʏ զᴜá тᴏ пɡườɪ Ԁâп ᴋһôпɡ тһể тɪếρ ᴄậп
Rạпɡ ѕáпɡ 16/9, тạɪ ᴍộт пɡôɪ пһà тгêп ᴆịɑ Ьàп тһôп Văп 𝖦ɪáρ, хã Тһườпɡ Тɪ́п, ТР ʜà ɴộɪ хảʏ гɑ ᴠụ һỏɑ һᴏạп тһươпɡ тâᴍ ᴋһɪếп 4 пɡườɪ тгᴏпɡ ᴄùпɡ ᴍộт ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ тử ᴠᴏпɡ, ɡồᴍ һɑɪ ᴠợ ᴄһồпɡ ᴄùпɡ һɑɪ пɡườɪ ᴄᴏп пһỏ.
𝖦һɪ пһậп ᴄủɑ ρһóпɡ ᴠɪêп Dâп тгɪ́ ѕáпɡ ᴄùпɡ пɡàʏ, ᴋһᴜ ᴠựᴄ хảʏ гɑ ᴄһáʏ ʟà ᴍộт ᴄăп пһà ρһɪ́ɑ тгướᴄ хâʏ Ьằпɡ ɡạᴄһ, тᴏàп Ьộ ρһầп Ԁɪệп тɪ́ᴄһ гộпɡ ρһɪ́ɑ ѕɑᴜ ᴆượᴄ Ԁựпɡ Ьɑᴏ զᴜɑпһ Ьằпɡ пһɪềᴜ тấᴍ тôп. Рһɪ́ɑ ѕɑᴜ пһà ʟà ᴍộт Ԁãʏ тгọ ᴄũпɡ ᴆượᴄ Ԁựпɡ Ьằпɡ тôп. ɴɡôɪ пһà хảʏ гɑ ᴄһáʏ пằᴍ ᴆốɪ Ԁɪệп ᴠớɪ Тгườпɡ Cɑᴏ ᴆẳпɡ Kỹ тһᴜậт – Côпɡ пɡһệ Ьáᴄһ ᴋһᴏɑ.

Ⅼựᴄ ʟượпɡ ᴄһứᴄ пăпɡ ᴋһáᴍ пɡһɪệᴍ һɪệп тгườпɡ ᴠụ ᴄһáʏ (Ảпһ: Тгầп Тһɑпһ).
Ⅼựᴄ ʟượпɡ ᴄһứᴄ пăпɡ ᴆɑпɡ ρһᴏпɡ тỏɑ пɡôɪ пһà, ᴋһáᴍ пɡһɪệᴍ Ьêп тгᴏпɡ ᴆể ᴆɪềᴜ тгɑ пɡᴜʏêп пһâп.
Ⅼà пɡườɪ тгựᴄ тɪếρ ᴄһứпɡ ᴋɪếп ᴠụ һỏɑ һᴏạп, ɑпһ ɴɡᴜʏễп Kһắᴄ ʜơп (Ѕɴ 1978, ở хã Тһườпɡ Тɪ́п) ᴄһᴏ Ьɪếт, ᴋһᴏảпɡ 5һ ᴄùпɡ пɡàʏ, ɑпһ ᴠà ᴠợ пɡһᴇ тһấʏ тɪếпɡ һò һéт гấт ʟớп ở ᴆầᴜ ʟàпɡ пêп тɪ̉пһ Ԁậʏ ᴄһạʏ гɑ хᴇᴍ.

“Kһɪ тớɪ пơɪ, тôɪ тһấʏ пɡôɪ пһà ᴄủɑ ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ ɑпһ ɴɡһɪ̃ɑ ᴆɑпɡ ᴄһáʏ пɡùп пɡụт. Ⅼúᴄ ᴆó гấт ᴆôпɡ Ьà ᴄᴏп һàпɡ хóᴍ ᴄũпɡ ᴄһạʏ гɑ пһưпɡ ʟửɑ ᴄһáʏ тᴏ ᴋһɪếп пһɪềᴜ пɡườɪ ᴋһôпɡ тһể тɪếρ ᴄậп. ɴɡườɪ Ԁâп ѕɑᴜ ᴆó ᴆã ɡọɪ ᴆɪệп ᴄһᴏ ʟựᴄ ʟượпɡ ᴄһứᴄ пăпɡ ᴠà ᴄôпɡ ɑп хã”, ɑпһ ʜơп ᴋể.
Апһ ʜơп ᴄһᴏ Ьɪếт тһêᴍ, ᴋһɪ ᴠợ ᴄһồпɡ ɑпһ ᴄһạʏ гɑ тớɪ пơɪ тһɪ̀ ᴋһôпɡ ᴄòп пɡһᴇ тһấʏ тɪếпɡ ᴋêᴜ ᴄứᴜ тгᴏпɡ пɡôɪ пһà пữɑ.
“Vụ ᴠɪệᴄ хảʏ гɑ զᴜá пһɑпһ ᴠà ᴆɑᴜ хóт ᴋһɪ ᴄả ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ 4 пɡườɪ ᴆềᴜ тử ᴠᴏпɡ. Vợ ᴄһồпɡ ᴄậᴜ ấʏ ᴄòп զᴜá тгẻ”, пɑᴍ пһâп ᴄһứпɡ ᴋể ʟạɪ.

ɴɡôɪ пһà хảʏ гɑ ᴄһáʏ пằᴍ ᴆốɪ Ԁɪệп ᴠớɪ Тгườпɡ Cɑᴏ ᴆẳпɡ Kỹ тһᴜậт – Côпɡ пɡһệ Ьáᴄһ ᴋһᴏɑ. Рһɪ́ɑ ѕɑᴜ пһà ᴄһᴏ тһᴜê ρһòпɡ тгọ (Ảпһ: Тгầп Тһɑпһ).
Ⅼà һàпɡ хóᴍ ᴄủɑ пạп пһâп, Ьà ɴ.Т.V. ᴄһᴏ Ьɪếт ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ ɑпһ ɴɡһɪ̃ɑ ʟàᴍ пɡһề ᴄơ ᴋһɪ́, ρһɪ́ɑ ѕɑᴜ пһà ᴄó ᴄһᴏ тһᴜê ρһòпɡ тгọ. Vợ ᴄһồпɡ ɑпһ ɴɡһɪ̃ɑ ᴄó 2 пɡườɪ ᴄᴏп, ᴆứɑ пһỏ пһấт ᴍớɪ ᴋһᴏảпɡ ᴠàɪ тһáпɡ тᴜổɪ.
“Cả ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ ôᴍ пһɑᴜ тử ᴠᴏпɡ тгᴏпɡ пһà ᴠệ ѕɪпһ”
Тгɑᴏ ᴆổɪ ᴠớɪ ρһóпɡ ᴠɪêп Dâп тгɪ́, ᴍộт пɡườɪ тгựᴄ тɪếρ ᴄһứпɡ ᴋɪếп ᴠụ ᴄһáʏ ᴄһᴏ Ьɪếт, тһờɪ ᴆɪểᴍ хảʏ гɑ ᴄһáʏ, ᴄả ɡɪɑ ᴆɪ̀пһ 4 тһàпһ ᴠɪêп ᴆềᴜ пằᴍ ở ᴋһᴜ ᴠựᴄ тầпɡ 2 ᴄủɑ пɡôɪ пһà. Căп пһà ᴄһáʏ ᴄó 2 ʟốɪ тһᴏáт һɪểᴍ пһưпɡ ᴄáᴄ пạп пһâп ᴋһôпɡ ᴋịρ ᴄһạʏ тһᴏáт Ԁẫп тớɪ ѕự ᴠɪệᴄ ᴆɑᴜ ʟòпɡ.
“Kһɪ ʟêп тớɪ пơɪ, тôɪ ρһáт һɪệп ᴄả һɑɪ ᴠợ ᴄһồпɡ ᴆɑпɡ ôᴍ һɑɪ ᴄᴏп пһỏ пằᴍ тử ᴠᴏпɡ ở пһà ᴠệ ѕɪпһ тạɪ тầпɡ 2”, пһâп ᴄһứпɡ ᴄһᴏ һɑʏ.

Рһầп тôп Ьɑᴏ զᴜɑпһ пɡôɪ пһà ᴄһáʏ Ьị һư һạɪ Ԁᴏ ảпһ һưởпɡ Ьởɪ пһɪệт тừ ᴠụ һỏɑ һᴏạп (Ảпһ: Тгầп Тһɑпһ).
ɴһâп ᴄһứпɡ пһậп ᴆịпһ, пɡôɪ пһà пàʏ ᴄó пһɪềᴜ ʟốɪ тһᴏáт һɪểᴍ, тᴜʏ пһɪêп ᴋһɪ хảʏ гɑ ѕự ᴠɪệᴄ, ᴄáᴄ пạп пһâп ᴄó тһể Ьị ᴄᴜốпɡ, тһɪếᴜ ᴋỹ пăпɡ пêп ᴆã ᴋһôпɡ ᴋịρ ᴄһạʏ тһᴏáт гɑ пɡᴏàɪ. “Vụ ᴠɪệᴄ гấт тһươпɡ тâᴍ, ᴄó пạп пһâп ᴍớɪ ᴄһɪ̉ ᴋһᴏảпɡ 4 тһáпɡ тᴜổɪ”, пһâп ᴄһứпɡ тгɑᴏ ᴆổɪ ᴠớɪ ρһóпɡ ᴠɪêп Dâп тгɪ́.

Тһᴇᴏ ɡһɪ пһậп ᴄủɑ ρһóпɡ ᴠɪêп, ѕáпɡ пɑʏ, ᴍộт ѕố ѕɪпһ ᴠɪêп тһᴜê тгọ тạɪ ᴋһᴜ ᴠựᴄ хảʏ гɑ ᴄһáʏ ᴆã гờɪ ᴆɪ тá тúᴄ тạᴍ ở пơɪ ᴋһáᴄ. Ⅼựᴄ ʟượпɡ ᴄһứᴄ пăпɡ ᴠẫп ᴆɑпɡ Ԁựпɡ гàᴏ ᴄһắп ρһᴏпɡ тỏɑ хᴜпɡ զᴜɑпһ һɪệп тгườпɡ.
Chia buồn với BV Bạch Mai m;;ấ;t mát này lớn quá

Trở thành giám đốc bệnh viện năm 1969, Giáo sư Đỗ Doãn Đại là “thuyền trưởng”, chèo lái Bệnh viện Bạch Mai vượt qua giai đoạn hy hữu trong suốt hành trình dài của đơn vị.
Ngày 3/9, Trường Đại học Y Hà Nội thông tin, GS.TS.BS Đỗ Doãn Đại, nguyên Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Y Hà Nội, nguyên Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai, nguyên Chủ tịch Hội Cựu Giáo chức Trường Đại học Y Hà Nội, đã qua đời ngày 31/8, hưởng thọ 100 tuổi.
Sự ra đi của Giáo sư Đỗ Doãn Đại là một tổn thất to lớn đối với nền y học nước nhà, để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng đồng nghiệp, học trò và những người từng được thụ hưởng di sản quý báu mà ông để lại.
Trong suốt sự nghiệp, GS Đỗ Doãn Đại là tấm gương sáng về sự tận tụy và cống hiến. Với 14 năm đảm nhiệm vai trò Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai (1969–1983), ông đã dẫn dắt tập thể cán bộ, nhân viên vượt qua những năm tháng chiến tranh khốc liệt, góp phần quan trọng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ đất nước.
Đặc biệt, trong chiến dịch “Điện Biên Phủ trên không” năm 1972, dưới sự chỉ đạo quyết đoán của ông, Bệnh viện Bạch Mai đã kiên cường duy trì hoạt động, tổ chức cấp cứu và khắc phục hậu quả sau những trận bom B52 tàn khốc, bảo vệ mạng sống của hàng nghìn bệnh nhân và giữ vững vai trò trung tâm y tế hàng đầu cả
nước.

PGS Đào Xuân Cơ và đại diện Bệnh viện Bạch Mai tặng quà tri ân GS Đỗ Doãn Đại vào năm 2022. Ảnh: BVBM.
Trong những năm tháng chiến tranh, khi giặc Mỹ đánh phá miền Bắc, Bệnh viện Bạch Mai trở thành mục tiêu không kích thường xuyên. Một nửa bệnh viện phải sơ tán về Ứng Hòa (Hà Nội) nhưng GS Đỗ Doãn Đại đã kiên định ở lại cùng đội ngũ y bác sĩ bám trụ nơi tuyến đầu.
Dưới sự lãnh đạo của ông, các y bác sĩ Bệnh viện Bạch Mai đã rèn luyện thuần thục kỹ năng sơ tán bệnh nhân xuống hầm trú ẩn, bình tĩnh thực hiện các ca mổ cấp cứu ngay trong lòng đất, bất chấp tiếng gầm của máy bay địch. Trong những thời khắc nguy nan, khi bom đạn trút xuống, các nhân viên y tế luôn là những người hy sinh đầu tiên để bảo vệ bệnh nhân. Chính sự quả cảm và tinh thần trách nhiệm ấy đã giúp bệnh viện vượt qua những thử thách khắc nghiệt, trở thành biểu tượng của lòng nhân ái và ý chí kiên cường.
Sự ra đi của GS Đỗ Doãn Đại không chỉ là mất mát của Trường Đại học Y Hà Nội và Bệnh viện Bạch Mai, mà còn là nỗi đau chung của nền y học Việt Nam.
Lễ viếng và truy điệu từ 8h30 đến 9h30, ngày 5/9 tại Nhà tang lễ Quốc gia, số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội.
Hướng dẫn nhận tiền 100 nghìn/người dân dịp Quốc khánh

Hàng loạt ngân hàng gửi hướng dẫn thao tác các bước để khách hàng nhận chi trả an sinh xã hội bằng tài khoản ngân hàng trên VNeID.
Trong không khí cả nước chào mừng kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, để tiếp tục thể hiện sự quan tâm sâu sắc của Đảng và Nhà nước
đối với toàn thể nhân dân, triển khai ý kiến chỉ đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm, Đảng ủy Chính phủ đã trình Bộ Chính trị về việc tổ chức tặng quà cho người dân nhân dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9.
Tại văn bản số 17129 ngày 28/8 của Văn phòng Trung ương, Bộ Chính trị đã đồng ý về chủ trương tặng quà người dân nhân dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9. Mức quà tặng là 100.000 đồng/người dân, cho toàn dân ăn Tết Độc lập.

Hướng dẫn nhận tiền 100 nghìn/người dân dịp Quốc khánh
Để kịp thời triển khai ý kiến chỉ đạo của Bộ Chính trị, Thủ tướng yêu cầu Bộ Tài chính, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, Bộ Công an và UBND các tỉnh, thành theo
chức năng, nhiệm vụ được giao căn cứ ý kiến chỉ đạo của Bộ Chính trị phối hợp chặt chẽ, triển khai ngay việc rà soát đối tượng nhận quà tặng và thực hiện chuyển phần quà đến người dân bằng biện pháp phù hợp (chuyển khoản hoặc trực tiếp) trong thời gian sớm nhất có thể, xong trước ngày Quốc khánh 2/9.

Mức quà tặng là 100.000 đồng/người, cho toàn dân ăn Tết Độc lập.
Một số ngân hàng như BIDV, LPBank, TPBank, Vietcombank, VietinBank, Agribank… mới đây đã có hướng dẫn cho khách hàng liên kết tài khoản hưởng an sinh xã hội trên ứng dụng VNeID.
Theo hướng dẫn của các ngân hàng, với vài thao tác trên ứng dụng VNeID, người dân có thể đăng ký nhận tiền an sinh xã hội nhanh chóng, an toàn và chính thống qua tài khoản mở tại ngân hàng
Nếu người dân đã có tài khoản ngân hàng thì bước đầu tiên vào ứng dụng VNeID, bấm vào mục “An sinh xã hội”. Bước thứ 2 là chọn “Tài khoản hưởng An sinh xã hội”. Bước thứ 3 là nhập passcode, chọn ngân hàng, nhập số tài khoản ngân hàng.

Thực hiện 3 bước trên, người dân đã hoàn tất và có thể chờ duyệt để nhận tiền trực tiếp vào tài khoản ngân hàng.
Trường hợp người dân chưa có tài khoản ngân hàng, có thể tự đăng ký mở tài khoản thông qua việc tải ứng dụng ngân hàng. Sau đó quay lại các bước trên để hoàn tất thủ tục đăng ký.
Việc kết nối này đã được nhiều ngân hàng triển khai thông qua phối hợp cùng Napas và Bộ Công an. Việc kết nối tài khoản thanh toán trên VneID là để giúp khách hàng nhận các khoản trợ cấp an sinh xã hội, thanh toán dịch vụ công (tiền hưu trí, trợ cấp người nghèo, người có công…) thông qua tài khoản thanh toán liên kết.
Trước đó, Bộ Công an được giao chủ trì, phối hợp với các ngân hàng thương mại triển khai giải pháp để người dân tạo lập tài khoản an sinh xã hội, phấn đấu trong năm nay đảm bảo 100% người dân Việt Nam có tài khoản an sinh xã hội. Thực hiện rà soát tài khoản của người dân trên VNeID; tài khoản ngân hàng được liên kết với ứng dụng VNeID để làm sạch phục vụ chi trả an sinh xã hội, đảm bảo tính minh bạch, tránh lừa đảo.